Khi bạn đến với vịnh Vân Phong, thì đừng quên ghé thăm Sơn Đừng. Là một làng chài nhỏ với nhửng bãi cát dài trắng mịn, những hàng dừa cao vút, thấp thoáng vài nếp nhà sau những đụn cát cao, những tảng đá mang hình thù kỳ quái án ngữ che chắn cho làng chài, vài chiếc thuyền nan nằm lênh đênh trên mặt nước biển xanh ngắt tất cả tạo nên một Sơn Đừng một bức tranh thủy mặc vô cùng quyến rũ.
Bãi biển Xuân Đừng (còn gọi là Sơn Đừng) thuộc huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hòa. Đây là một trong những bãi biển còn hoang sơ, nước biển trong nhìn gần suốt đáy và không hề có sóng, rất an toàn cho trẻ em và những ai không biết bơi, mặt nước êm như mặt hồ.
Để đến Xuân Đừng, xe từ Nha Trang đi về hướng Bắc rồi theo con đường mới mở từ chân đèo Cổ Mã đến bán đảo Đầm Môn, rồi giong thuyền, men theo mép biển đến nơi. Chỉ có một đường duy nhất đến Xuân Đừng là dùng thuyền từ Đầm Môn sang nên nhiều du khách ví von đây là điểm đến của “con đường không dấu chân”.
Bãi biển đẹp như tranh và thật sạch, có lẽ vì ít có người lui tới. Một điều rất thú vị ở Xuân Đừng là bạn có thể lấy nước ngọt ngay trên bãi cát, sát mép biển, từ biển bước vào ít bước, đào cát lên cách ranh nước mặn khoảng 1m. Nước từ từ rịn ra, dâng lên trong cái hố nhỏ đó, múc nước lên uống thử, quả đúng là nước ngọt, không một chút vị mặn hay lợ nào cả. Thật là kỳ diệu!
Từ bãi Xuân Ðừng, du khách còn được đưa thuyền đi thăm bãi Lách, nơi đây có rất nhiều rạn san hô, gành đá tuyệt đẹp.
Xuân Đừng là một thôn nhỏ, chỉ gồm mười mấy nóc nhà, là nơi sống của dân tộc Đàng Hạ. Người ta cho rằng tổ tiên của họ là ngư dân từ Malaysia hay Indonesia bị bão trôi lạc vào đảo này từ thế kỷ 18, 19.
Người Đàng Hạ có nước da ngăm đen, tóc xoăn, mắt lộ, nếp sống và ngôn ngữ của họ ngày nay đã được Việt hóa hoàn toàn, chỉ khác là vẫn còn thói quen mang vác theo kiểu đội đầu giống như người Chăm. Sơn Đừng không có đường sá, người dân di chuyển dọc theo bãi cát, khi nước triều dâng thì đường đi cũng biến mất.